HỎA CÔNG
Phía thượng lưu kênh đào, cuộc chiến đang diễn ra ác liệt.
Tiêu Giác lệnh cho hai mươi tinh binh mang theo vuốt sắt lặn xuống đáy nước, đục thủng thuyền chiến của quân Ô Thác.
Thuyền chiến của Ô Thác có đến hàng nghìn chiếc, đục hết tất cả là điều không thể, hơn nữa dưới nước lại khó dùng sức. Mười người chia thành một tổ, chọn hai chiếc thuyền ở giữa mà đục mạnh. Nhờ vậy cả đội thuyền chiến của Ô Thác bị móc sắt nối liền nhau lập tức rối loạn, quân Ô Thác bận rộn chặt đứt móc sắt, chỉ có thể trơ mắt nhìn con thuyền nhỏ của Hòa Yển thoát đi ngay trước mặt.
“Khốn kiếp!” Mã Khả giận dữ, giật lấy cung tên từ tay binh sĩ bên cạnh bắn thẳng về phía các binh sĩ dưới nước. Thế nhưng hai mươi người được chọn kia ai cũng là tay bơi cừ khôi, thân thủ linh hoạt, lập tức tránh được. Cứ thế, địch truy ta né, địch tiến ta lùi, ngược lại khiến đội hình của quân Ô Thác rối tung.
“Tiếp tục dùng thiết xoa!” Mã Khả mặt âm trầm ra lệnh, “Ta không tin bọn chúng có thể trốn dưới nước mãi được. Trước bắt lấy ả đàn bà đó!”
Nữ nhân giả làm Mục Hồng Cẩm đó đã khiến hắn nhục nhã nặng nề. Nam nhân Ô Thác coi trọng thể diện, hôm nay nếu không bắt được nữ nhân kia, đám thuộc hạ và tâm phúc của hắn nhất định sẽ âm thầm chế giễu. Dù có thắng trận, sau khi về đến Ô Thác chuyện này sợ là vẫn sẽ trở thành trò cười lan truyền khắp nơi.
Đọc