Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 82

LÔI HẬU

Đoàn người đi xuống núi.

Thiếu niên này dường như chưa bao giờ biết thế nào là khiêm tốn, tuy tự tin nhưng lại không kiêu ngạo, lúc nào cũng có vẻ đã tính sẵn trong lòng. Nhưng hắn thật sự đúng là có năng lực khiến mọi người tin phục, ít nhất cho đến hiện tại, hắn vẫn tính là nói được làm được.

Sáu lá cờ đều được Giang Giang cất kỹ trong ngực áo, sau khi đi được vài canh giờ, đã cách đỉnh núi rất xa, khi sắp đến sườn núi Hòa Yến đột niên dừng bước, chỉ nói: “Nghỉ ngơi ở đây một chút đi.”

Mọi người liền ngồi xuống tại chỗ, Hòa Yến lại leo lên cây quan sát khắp nơi. Vương Bá hỏi: “Ngươi làm gì đó?”

“Dẫm đĩa.” Hòa Yến đáp.

“Đánh cướp đều thành thạo như vậy còn dẫm đĩa gì nữa.” Vương Bá hừ cười một tiếng, “Ngươi cố ý giả vờ đúng không.”

Hòa Yến quan sát một vòng chung quanh sau đó mới leo xuống, ngồi trên một tảng đá nói: “Đây hẳn là trạm cuối cùng, nếu chúng ta dùng diệu kế thì phải một kích ăn luôn, nếu không với sáu lá cờ thì chưa chắc có thể được đệ nhất.”

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 81

ĐÁNH CƯỚP

“Đánh cướp?” Giang Giao lắp bắp, “Cướp, cướp cái gì?”

“Chúng ta đã tới đây trước, thiên thời địa lợi nhân hòa, không đánh cướp há chẳng phải cô phụ ý trời?” Nàng gọi Vương Bá: “Vương huynh, bây giờ làm lại nghề cũ của huynh, còn nhớ quy củ hay không?”

Vương Bá có chút tức giận lại có chút tự đắc nói: “Ta tất nhiên là biết!”

“Vậy huynh đi trước dẫm mâm đi.”

“Dẫm mâm có nghĩa là gì?” Giang Giao không hiểu.

“Cái này ta biết,” Hoàng Hùng giải thích cho hắn: “Là tiếng lóng của phường lục lâm, ý chỉ thăm dò khu vực xung quanh.”

Vương Bá hừ một tiếng, nói với Hòa Yến: “Ngươi còn biết ngôn ngữ trong nghề nữa à.”

“Ta chỉ biết một câu này.” Hòa Yến nói: “Chư vị nếu không có ý kiến nào khác thì để ta sắp xếp một chút nhé, thế nào?”

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 80

CƯỚP CỜ

Thời gian bảy ngày tiếp theo cũng đã đủ để vết thương trên đùi Hòa Yến khỏi hẳn, tuy rằng vết thương trên cánh tay vẫn còn chưa lành nhưng chỉ cần không kéo cung luyện thương thì cũng không ảnh hưởng sinh hoạt thường nhật.

Sau bảy ngày chờ đợi, ngày cướp cờ cuối cùng cũng đến.

Đêm trước khởi tranh, Lương Bình đến gặp Hòa Yến, hỏi thân thể của nàng như thế nào, Hòa Yến sợ ông không cho mình tham dự cướp cờ nên vội nói: “Rất tốt, cực kỳ tốt, phi thường tốt. Lương giáo đầu có muốn so thử hai chiêu với ta không?”

Lương Bình nhớ đến lần trước tỉ thí cưỡi ngựa bắn cung với Hòa Yến thì không nhịn được mà ho nhẹ một tiếng nói: “Không cần, ngươi không sao là được, ngày mai cùng đi lên núi đi.”

Đợi sau khi ông đi khỏi, Hòa Yến thiếu chút nữa nhịn không được mà nhảy cẫng lên hoan hô.

Hồng Sơn cười nói: “Cuối cùng cũng đạt được điều mong ước rồi nhé.”

“Không biết cướp cờ rốt cuộc là như thế nào,” Tiểu Mạch khẩn cầu Hòa Yến, “A Hòa ca sau khi xuống núi phải kể lại từng câu từng chữ cho mọi người đấy.”.

“Đại ca của đệ không phải cũng sẽ lên núi sao? Sao chỉ hỏi mỗi A Hòa?” Hồng Sơn nói.

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 79

THIẾU NIÊN

Năm đó Tiêu Giác dẫn theo Nam Phủ binh đến Kinh Châu, tuy rằng thế nhân đều biết Tiêu nhị công tử văn võ trác tuyệt nhưng dù sao cũng chỉ là thiếu niên, khó có thể đảm đương được trọng trách. Triệu Nặc là Tiết độ sứ Kinh Châu, háo sắc tham tài, không học vấn không nghề nghiệp. Khi Tiêu Giác mới đến Kinh Châu hắn không hề để Tiêu Giác vào mắt. Thường xuyên khinh thường vui đùa, thập phần vô lễ. Như thế cũng thôi đi, khi Tiêu Giác dẫn quân ra chiến trường, Triệu Nặc ở hậu phương lại tham sống sợ chết, chỉ huy sai lầm, chậm trễ quân cơ khiến cho rất nhiều binh sĩ vô tội bỏ mạng. Tiêu Giác thấy hắn càn rỡ như thế thì ra lệnh bắt hắn trói lại.

Phụ thân của Triệu Nặc là Hộ Bộ Thượng Thư, bản thân hắn đã ở Kinh Châu nhiều năm, tất nhiên có vô số người cầu tình cho hắn, trong số những người tới không thiếu các quan lớn quý tộc, vừa đe dọa vừa dụ dỗ, chỉ là khinh Tiêu Giác còn nhỏ tuổi, ở đây lại thân cô thế cô.

“Hắn chính là Tiết độ sứ Kinh Châu, cha hắn lại là Hộ Bộ thượng thư, trong triều có biết bao người đều giao hảo với Triệu gia, ngươi đắc tội hắn ngày sau nhất định một bước cũng khó đi!”

Tiêu Giác không dao động, chỉ khinh miệt cười nói: “Chỉ có cha là thượng thư mà đã càn rỡ như thế, cho dù bản thân hắn có là tể tướng thì bổn soái cũng trảm không tha.”

Ba ngày sau, Tiêu Giác dẫn binh bao vây phủ đệ của Triệu Nặc, áp giải Triệu Nặc đến trước linh đường của các binh sĩ tử trận, chém đầu.

“Thật ra Triệu gia và Tiêu gia, Trình gia tính là có chút quan hệ họ hàng xa,” Trình Lí Tố nhớ lại: “Tên Triệu Nặc đó theo lý thuyết vẫn có thể gọi là thân thích với chúng ta. Nương của ta lúc đó còn tự mình viết một phong thư cầu cữu cữu châm chước một hai, làm việc gì cũng phải để lại một con đường.”

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 78

TẾT TRUNG NGUYÊN

Bốn năm ngày liên tiếp sau đó, Hòa Yến cũng không đến Diễn Võ Trường luyện tập.

Bản thân nàng thật ra cũng không để ý vết thương trên đùi, nhưng vị y nữ Lương Châu Vệ, Thẩm Mộ Tuyết cô nương mỗi ngày sét đánh cũng không lay chuyển được mà đều đặn đến đưa thuốc cho nàng, còn mãi dặn dò không thể hoạt động kịch liệt. Hồng Sơn cũng ở một bên ồn ào: “Đệ nghe lời y nữ người ta đi, nếu đệ lại lăn lộn hỏng thân mình thì chờ đến ngày cướp cờ lấy không được đệ nhất, không vào được tiên phong doanh thì đừng có mà khóc.”

Hòa Yến nghĩ nghĩ, thôi từ bỏ, cũng không vội một hai ngày.

Tuy nhiên mấy ngày này, chỉ cần hết giờ huấn luyện trên Diễn Võ Trường là phòng nàng lúc nào cũng chật ních, người tới thăm nàng nối liền không dứt. Hôm nay Giang Giao mang tới vài quả mận chua lè, ngài mai Hoàng Hùng lại cho một chuỗi chim cút nướng cháy khét, khiến người cạn lời nhất chính là Vương Bá, hắn không hạ được mặt mũi mà tới thăm Hòa Yến nhưng lại bảo tân binh cùng phòng hắn đưa tới một cái bánh bao thịt bị cắn dở, vừa nhìn là biết là chiến lợi phẩm đoạt từ người khác. Hắn thật đúng là coi doanh trại như đỉnh núi nhà mình.

Lương giáo đầu có đến hai lần, lần nào đập vào mắt cũng là cảnh tượng Hòa Yến mặt mày hớn hở bị vây giữa đám đông, trên bàn nhỏ cạnh giường đồ ăn chất đầy như núi nhỏ, ông chua lòm để lại một câu: “Hừ, ngày tháng trôi qua không tệ nhỉ” rồi xoay người đi mất, Hòa Yến cũng thật bất đắc dĩ.

Cứ như thế ồn ào nhốn nháo, chờ khi vết thương trên khuỷu tay Hòa Yến đã kết vảy bảy tám phần, chân cũng đã có thể nhảy nhót trên mặt đất thì đã qua bảy tám ngày sau, thời gian cách ngày cướp cờ mỗi lúc một gần. 

Hôm nay khi mặt trời còn chưa xuống núi thì mấy người Hồng Sơn đã trở lại, Hòa Yến kinh ngạc hỏi: “Còn chưa hết giờ huấn luyện trên Diễn Võ Trường, vì sao mọi người đã về rồi?”

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 77

TRỊ TỘI

Bên cạnh Diễn Võ Trường trong Lương Châu Vệ Sở, Trịnh Huyền và hai tân binh khác đang đứng, thấy Tiêu Giác đi tới Thẩm Hãn vội tiến lên nói: “Đô đốc.”

“Nghe nói đã tìm được người rồi?” Ông hỏi

“Lương Bình đang trông.”

Thẩm Hãn thoáng thở ra một hơi nhẹ nhõm, hiện tại Hòa Yến đang bị hoài nghi, lại đột nhiên mất tích thì chưa chắc liệu có phải là cố ý hay không. Người có điểm đáng ngờ thì đặt dưới mi mắt quan sát vẫn là an toàn nhất.

Tuy nhiên nếu hiện tại đã tìm được người rồi thì nên xem xét chuyện khác.

“Theo lời của Trịnh Huyền là Hòa Yến tự ý vượt qua đỉnh núi, nhưng lời của Thẩm Hồng thì lại nói Hòa Yến là vì cứu bọn Trịnh Huyền nên mới đi qua núi, Đô đốc ngài xem……” Thẩm Hãn hỏi.

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 76

THẤT TỊCH

Hòa Yến cầm bình uyên ương phát ngốc.

Một âm thanh kéo suy nghĩ của nàng về thực tại: “Không biết dùng?”

Nàng ngẩng đầu, thấy thanh niên khoác áo choàng xanh đậm ngồi xuống ghế đẩu trước giường, cầm lấy bình uyên ương từ tay nàng.

Kết cấu của bình uyên ương ẩn chứa huyền cơ, một bình có thể chứa hai loại rượu, vốn là công cụ được tạo ra để hạ độc hại người. Tiêu Giác trải ra một mảnh vải trắng, trước nghiêng một bên bình, sau lại nghiêng bên còn lại. Thứ chảy ra trước là nước thuốc, theo sau là thuốc bột. Trên tay cầm của bình có gắn một chiếc thìa nhỏ, Tiêu Giác gỡ thìa xuống, chậm rãi trải đều bột và nước thuốc.

Khi hắn khẽ cúi đầu làm những việc này, hàng mi dài rũ xuống, sườn mặt anh tuấn bức người nhưng lại mang theo vài phần nét thanh tú khi còn thiếu niên, khiến nàng không khỏi có chút hoảng hốt, không biết giờ phút này bản thân đang ở Lương Châu Vệ, hay là đang ở Hiền Xương Quán cách xa ngàn dăm.

Lúc Hòa Yến phát ngốc Tiêu Giác đã trải xong thuốc trên miếng vải, hắn ném cho Hòa Yến, ngữ khí cực kỳ lạnh nhạt: “Tự mình đắp.”

“Được,” Hòa Yến cũng đã sớm đoán được, nàng nhỏ giọng lẩm bẩm: “Cũng không trông chờ ngài sẽ giúp ta.”

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 75

NĂM ĐÓ

Hòa Yến lúc thiếu niên không hề cơ linh được như hiện tại, nếu bảo nàng của hiện tại nhìn lại chính mình trong quá khứ, nhất định nàng sẽ cảm thấy bản thân thật quá khờ khạo.

Khi đó cả văn lẫn võ nàng đều không giỏi, không khác gì mấy với Trình Lí Tố bây giờ, cũng xem như là một “Phế vật công tử”, chỉ là không giống Trình Lí Tố có một cữu cữu lợi hại che chở, gia thế của Hòa gia ở Hiền Xương Quán cũng chẳng tính là gì vì thế nàng không được người khác yêu thích như Trình Lí Tố.

Huống hồ lúc thiếu niên cả ngày nàng đều đeo mặt nạ, trông rất lạc lõng với mọi người xung quanh. Lại bởi vì trong lòng có chuyện phải giấu nên chưa bao giờ dám tiếp xúc nhiều với các thiếu niên khác tránh bị lộ chân tướng, cứ như thế dần dần bị các học sinh khác của Hiền Xương Quán tẩy chay.

Sự tẩy chay của các thiếu niên rất trực tiếp, ngay từ đầu chỉ là không chơi đùa với nàng, lúc đá cầu cũng không gọi nàng. Về sau càng lúc càng trầm trọng hơn, nguyên nhân thật ra cũng chẳng có gì to tát, chỉ là bởi vì nàng quá nỗ lực mà thôi.

Hòa Yến lúc nhỏ quả thật là một cây gân, nàng hiểu rõ đạo lý “chim ngốc phải dậy sớm” nên bản thân thật sự xem mình là chim ngốc mà cố gắng. Văn võ càng không tốt nàng càng ra sức học, học nghiêm túc hơn bất kỳ ai. Các tiên sinh ở Hiền Xương Quán mặc dù cảm thấy đứa nhỏ này không phải là hạt giống tốt cho việc đọc sách luyện võ nhưng cũng thường cảm động trước tinh thần cầu học bền bỉ của Hòa Yến. Vì thế nên trong giờ học thường xuyên khích lệ Hòa Yến.

“Học hành chăm chỉ giống như mầm cây mùa xuân, không nhìn rõ nó cao nhưng nhất định đang lớn lên từng ngày. Các trò phải nhìn Hòa Như Phi mà học tập người ta!”

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 74

THOA THUỐC

Sau khi qua đỉnh núi, đường xuống núi trở nên dễ đi hơn.

Tiêu Giác thúc ngựa chạy nhanh hơn, không biết từ lúc nào Hòa Yến ngủ mất, cũng không biết qua bao lâu đột nhiên có người vỗ vai, gọi tên nàng: “Hòa Yến!”

Nàng mở mắt ra, thấy Lương giáo đầu đang đứng ngay trước mắt, bản thân nàng thì đang dựa vào Tiêu Giác ngủ gà ngủ gật, mặt bên trong ống tay áo của hắn có một vết ẩm ướt, không biết có phải là nước miếng của nàng hay không.

Hòa Yến quẹt quẹt miệng, lên tiếng: “Xin……”

Lời còn chưa nói xong người nọ đã dứt khoát lưu loát xuống ngựa, hại nàng suýt chút nữa bật người ngã nhào. Tiêu Giác nói với Lương Bình: “Giao cho ngươi.” Sau đó chẳng thèm liếc nhìn Hòa Yến một cái, cứ thế đi mất.

Hòa Yến: “……”

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 73

XEM KIẾM CỦA NGÀI MỘT CHÚT

Ngựa phi nước kiệu trong núi sâu. Có lẽ là vì đêm tối, ngựa không thấy được rõ đường nên chạy không quá nhanh. Hòa Yến có chút đáng tiếc, thật vất vả mới được cưỡi Lục Nhĩ, thế mà lại không thể trải nghiệm cảm giác “vượt núi vượt sông như giẫm trên đất bằng” trong truyền thuyết.

Thật là quá đáng tiếc.

Ánh sao và ánh trăng chen qua kẽ lá trong rừng chiếu xuống, Hòa Yến ngồi trên lưng ngựa, rốt cuộc có tâm trạng ngắm nhìn phong cảnh chung quanh. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn liền thấy cách đó không xa có một con sói nằm vắt ngang đường, hẳn là đã chết.

Nàng có chút ngạc nhiên, tiếp tục đi về phía trước vài bước thì lại bắt gặp một xác sói khác.

Đi một đường thấy được ba xác sói như thế, Hòa Yến nhận ra đây không phải là ngẫu nhiên, nàng nuốt một ngụm nước bọt, rất cẩn thận hỏi: “Tiêu……Đô đốc, đây đều là ngài làm ư?”

“Gặp được trên đường nên thuận tay loại trừ, nếu không chúng sẽ theo đuôi suốt cả đường, rất phiền phức.” Hắn đáp.”

Đọc
error: