Nữ Tướng Tinh

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 78

TẾT TRUNG NGUYÊN

Bốn năm ngày liên tiếp sau đó, Hòa Yến cũng không đến Diễn Võ Trường luyện tập.

Bản thân nàng thật ra cũng không để ý vết thương trên đùi, nhưng vị y nữ Lương Châu Vệ, Thẩm Mộ Tuyết cô nương mỗi ngày sét đánh cũng không lay chuyển được mà đều đặn đến đưa thuốc cho nàng, còn mãi dặn dò không thể hoạt động kịch liệt. Hồng Sơn cũng ở một bên ồn ào: “Đệ nghe lời y nữ người ta đi, nếu đệ lại lăn lộn hỏng thân mình thì chờ đến ngày cướp cờ lấy không được đệ nhất, không vào được tiên phong doanh thì đừng có mà khóc.”

Hòa Yến nghĩ nghĩ, thôi từ bỏ, cũng không vội một hai ngày.

Tuy nhiên mấy ngày này, chỉ cần hết giờ huấn luyện trên Diễn Võ Trường là phòng nàng lúc nào cũng chật ních, người tới thăm nàng nối liền không dứt. Hôm nay Giang Giao mang tới vài quả mận chua lè, ngài mai Hoàng Hùng lại cho một chuỗi chim cút nướng cháy khét, khiến người cạn lời nhất chính là Vương Bá, hắn không hạ được mặt mũi mà tới thăm Hòa Yến nhưng lại bảo tân binh cùng phòng hắn đưa tới một cái bánh bao thịt bị cắn dở, vừa nhìn là biết là chiến lợi phẩm đoạt từ người khác. Hắn thật đúng là coi doanh trại như đỉnh núi nhà mình.

Lương giáo đầu có đến hai lần, lần nào đập vào mắt cũng là cảnh tượng Hòa Yến mặt mày hớn hở bị vây giữa đám đông, trên bàn nhỏ cạnh giường đồ ăn chất đầy như núi nhỏ, ông chua lòm để lại một câu: “Hừ, ngày tháng trôi qua không tệ nhỉ” rồi xoay người đi mất, Hòa Yến cũng thật bất đắc dĩ.

Cứ như thế ồn ào nhốn nháo, chờ khi vết thương trên khuỷu tay Hòa Yến đã kết vảy bảy tám phần, chân cũng đã có thể nhảy nhót trên mặt đất thì đã qua bảy tám ngày sau, thời gian cách ngày cướp cờ mỗi lúc một gần. 

Hôm nay khi mặt trời còn chưa xuống núi thì mấy người Hồng Sơn đã trở lại, Hòa Yến kinh ngạc hỏi: “Còn chưa hết giờ huấn luyện trên Diễn Võ Trường, vì sao mọi người đã về rồi?”

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 77

TRỊ TỘI

Bên cạnh Diễn Võ Trường trong Lương Châu Vệ Sở, Trịnh Huyền và hai tân binh khác đang đứng, thấy Tiêu Giác đi tới Thẩm Hãn vội tiến lên nói: “Đô đốc.”

“Nghe nói đã tìm được người rồi?” Ông hỏi

“Lương Bình đang trông.”

Thẩm Hãn thoáng thở ra một hơi nhẹ nhõm, hiện tại Hòa Yến đang bị hoài nghi, lại đột nhiên mất tích thì chưa chắc liệu có phải là cố ý hay không. Người có điểm đáng ngờ thì đặt dưới mi mắt quan sát vẫn là an toàn nhất.

Tuy nhiên nếu hiện tại đã tìm được người rồi thì nên xem xét chuyện khác.

“Theo lời của Trịnh Huyền là Hòa Yến tự ý vượt qua đỉnh núi, nhưng lời của Thẩm Hồng thì lại nói Hòa Yến là vì cứu bọn Trịnh Huyền nên mới đi qua núi, Đô đốc ngài xem……” Thẩm Hãn hỏi.

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 76

THẤT TỊCH

Hòa Yến cầm bình uyên ương phát ngốc.

Một âm thanh kéo suy nghĩ của nàng về thực tại: “Không biết dùng?”

Nàng ngẩng đầu, thấy thanh niên khoác áo choàng xanh đậm ngồi xuống ghế đẩu trước giường, cầm lấy bình uyên ương từ tay nàng.

Kết cấu của bình uyên ương ẩn chứa huyền cơ, một bình có thể chứa hai loại rượu, vốn là công cụ được tạo ra để hạ độc hại người. Tiêu Giác trải ra một mảnh vải trắng, trước nghiêng một bên bình, sau lại nghiêng bên còn lại. Thứ chảy ra trước là nước thuốc, theo sau là thuốc bột. Trên tay cầm của bình có gắn một chiếc thìa nhỏ, Tiêu Giác gỡ thìa xuống, chậm rãi trải đều bột và nước thuốc.

Khi hắn khẽ cúi đầu làm những việc này, hàng mi dài rũ xuống, sườn mặt anh tuấn bức người nhưng lại mang theo vài phần nét thanh tú khi còn thiếu niên, khiến nàng không khỏi có chút hoảng hốt, không biết giờ phút này bản thân đang ở Lương Châu Vệ, hay là đang ở Hiền Xương Quán cách xa ngàn dăm.

Lúc Hòa Yến phát ngốc Tiêu Giác đã trải xong thuốc trên miếng vải, hắn ném cho Hòa Yến, ngữ khí cực kỳ lạnh nhạt: “Tự mình đắp.”

“Được,” Hòa Yến cũng đã sớm đoán được, nàng nhỏ giọng lẩm bẩm: “Cũng không trông chờ ngài sẽ giúp ta.”

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 75

NĂM ĐÓ

Hòa Yến lúc thiếu niên không hề cơ linh được như hiện tại, nếu bảo nàng của hiện tại nhìn lại chính mình trong quá khứ, nhất định nàng sẽ cảm thấy bản thân thật quá khờ khạo.

Khi đó cả văn lẫn võ nàng đều không giỏi, không khác gì mấy với Trình Lí Tố bây giờ, cũng xem như là một “Phế vật công tử”, chỉ là không giống Trình Lí Tố có một cữu cữu lợi hại che chở, gia thế của Hòa gia ở Hiền Xương Quán cũng chẳng tính là gì vì thế nàng không được người khác yêu thích như Trình Lí Tố.

Huống hồ lúc thiếu niên cả ngày nàng đều đeo mặt nạ, trông rất lạc lõng với mọi người xung quanh. Lại bởi vì trong lòng có chuyện phải giấu nên chưa bao giờ dám tiếp xúc nhiều với các thiếu niên khác tránh bị lộ chân tướng, cứ như thế dần dần bị các học sinh khác của Hiền Xương Quán tẩy chay.

Sự tẩy chay của các thiếu niên rất trực tiếp, ngay từ đầu chỉ là không chơi đùa với nàng, lúc đá cầu cũng không gọi nàng. Về sau càng lúc càng trầm trọng hơn, nguyên nhân thật ra cũng chẳng có gì to tát, chỉ là bởi vì nàng quá nỗ lực mà thôi.

Hòa Yến lúc nhỏ quả thật là một cây gân, nàng hiểu rõ đạo lý “chim ngốc phải dậy sớm” nên bản thân thật sự xem mình là chim ngốc mà cố gắng. Văn võ càng không tốt nàng càng ra sức học, học nghiêm túc hơn bất kỳ ai. Các tiên sinh ở Hiền Xương Quán mặc dù cảm thấy đứa nhỏ này không phải là hạt giống tốt cho việc đọc sách luyện võ nhưng cũng thường cảm động trước tinh thần cầu học bền bỉ của Hòa Yến. Vì thế nên trong giờ học thường xuyên khích lệ Hòa Yến.

“Học hành chăm chỉ giống như mầm cây mùa xuân, không nhìn rõ nó cao nhưng nhất định đang lớn lên từng ngày. Các trò phải nhìn Hòa Như Phi mà học tập người ta!”

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 74

THOA THUỐC

Sau khi qua đỉnh núi, đường xuống núi trở nên dễ đi hơn.

Tiêu Giác thúc ngựa chạy nhanh hơn, không biết từ lúc nào Hòa Yến ngủ mất, cũng không biết qua bao lâu đột nhiên có người vỗ vai, gọi tên nàng: “Hòa Yến!”

Nàng mở mắt ra, thấy Lương giáo đầu đang đứng ngay trước mắt, bản thân nàng thì đang dựa vào Tiêu Giác ngủ gà ngủ gật, mặt bên trong ống tay áo của hắn có một vết ẩm ướt, không biết có phải là nước miếng của nàng hay không.

Hòa Yến quẹt quẹt miệng, lên tiếng: “Xin……”

Lời còn chưa nói xong người nọ đã dứt khoát lưu loát xuống ngựa, hại nàng suýt chút nữa bật người ngã nhào. Tiêu Giác nói với Lương Bình: “Giao cho ngươi.” Sau đó chẳng thèm liếc nhìn Hòa Yến một cái, cứ thế đi mất.

Hòa Yến: “……”

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 73

XEM KIẾM CỦA NGÀI MỘT CHÚT

Ngựa phi nước kiệu trong núi sâu. Có lẽ là vì đêm tối, ngựa không thấy được rõ đường nên chạy không quá nhanh. Hòa Yến có chút đáng tiếc, thật vất vả mới được cưỡi Lục Nhĩ, thế mà lại không thể trải nghiệm cảm giác “vượt núi vượt sông như giẫm trên đất bằng” trong truyền thuyết.

Thật là quá đáng tiếc.

Ánh sao và ánh trăng chen qua kẽ lá trong rừng chiếu xuống, Hòa Yến ngồi trên lưng ngựa, rốt cuộc có tâm trạng ngắm nhìn phong cảnh chung quanh. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn liền thấy cách đó không xa có một con sói nằm vắt ngang đường, hẳn là đã chết.

Nàng có chút ngạc nhiên, tiếp tục đi về phía trước vài bước thì lại bắt gặp một xác sói khác.

Đi một đường thấy được ba xác sói như thế, Hòa Yến nhận ra đây không phải là ngẫu nhiên, nàng nuốt một ngụm nước bọt, rất cẩn thận hỏi: “Tiêu……Đô đốc, đây đều là ngài làm ư?”

“Gặp được trên đường nên thuận tay loại trừ, nếu không chúng sẽ theo đuôi suốt cả đường, rất phiền phức.” Hắn đáp.”

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 72

NGỒI CHUNG

Dưới hố sâu, thiếu niên ngồi tựa vào vách đá, vết thương chồng chất, cả người đầy máu, nửa thân mình rụt bên dưới xác sói, thật sự trông không thể nào chật vật hơn nữa, vậy mà vẫn còn có tâm tình thưởng thức phong hoa tuyết nguyêt.

Đôi mắt hắn nhìn lên trong trẻo, tràn ngập kinh ngạc nhưng lại không thấy chút vui mừng nào.

Hòa Yến buột miệng thốt lên: “Tiêu……Đô đốc, sao ngài lại tới đây?”

Lúc này nàng vốn cho rằng sẽ không có ai tới. Kỳ thật sau khi cẩn thận ngẫm lại thì khả năng Trịnh Huyền tìm người tới cứu nàng là cực kỳ nhỏ, Thẩm Hồng nhát gan như vậy, chỉ cần uy hiếp một chút là sẽ không dám nói gì. Trông cậy vào người khác không được thì cũng chỉ có thể dựa vào chính mình. Hòa Yến vốn định ngồi ở đây đến hừng đông, chờ vết thương trên người khô máu, dưỡng lại chút sức lực thì sẽ nghĩ cách bò ra khỏi bẫy, lại không ngờ rằng thật sự sẽ có người tới cứu nàng, càng không ngờ tới người này lại là Tiêu Giác.

Tiêu Giác không trả lời nàng, chỉ hỏi: “Tự ngươi có thể đi lên không?”

Hòa Yến: “Không thể.”

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 70

GIẾT SÓI

Hố sâu này như một Diễn Võ Đài thu nhỏ, điểm khác biệt chính là đối thủ của nàng biến thành một đầu dã thú khát máu, mà giờ phút này trong tay Hòa Yến không có bất kỳ binh khí gì, ngay cả thanh gậy trúc bị gãy làm hai cũng không còn.

Trong mắt con sói trước mặt ánh ra tia hưng phấn, thật là một loài động vật thông minh tàn nhẫn, nó biết rõ dưới tình huống hiện tại nàng chắc chắn sẽ chết không nghi ngờ gì nữa.

Hòa Yến nở một nụ cười khổ, ông trời thật đúng là phá lệ hậu đãi nàng, an bài cho nàng thử thách đặc biệt khó khăn thế này, nàng lại chẳng phải là lực sĩ thần kỳ gì, làm sao có thể lần nào cũng gặp dữ hóa an.

Đây hẳn là bẫy rập do thợ săn nào đó bố trí, dùng để bắt thỏ hoặc hồ ly, có lẽ được đào lâu lắm rồi, trên bề mặt phủ đầy cành lá khô, hoàn toàn không có bất kỳ dấu vết gì, ai ngờ được nàng và sói trong lúc đánh nhau lại rơi xuống đây, hiện giờ không còn đường nào thối lui nữa.

Con sói chậm rãi đứng lên, Hòa Yến cũng muốn đứng lên nhưng vừa động đậy liền biết không ổn, lúc nãy rơi xuống chân nàng đã bị gãy, hiện tại chân trái vừa động liền đau thấu tim gan.

Nàng đành phải đỡ vách đá đứng lên.

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 69

BẪY RẬP

Tiếng gió thổi vù vù bên tai, không biết chạy qua bao lâu, ngựa dừng lại.

Thẩm Hồng nằm rạp ôm lấy bụng ngựa, bọn họ liều mạng mà chạy, đường núi xóc nảy nhưng một đường không hề dám dừng lại, mãi cho đến hiện tại mới phát hiện trong bụng sóng cuộn biển ngầm, muốn nôn hết cả lục phủ ngũ tạng ra ngoài.

Bọn họ đã chạy tới sườn núi, quay đầu nhìn lại thì không thấy có bóng dáng sói đuổi theo.

Một tân binh nói: “Được, được cứu rồi.”

Thẩm Hồng ngơ ngác nhìn bên hông của bản thân, ban sáng lúc lên núi hắn mang theo một thanh gậy trúc, hiện giờ gậy trúc đã đưa cho Hòa Yến, nhớ tới Hòa Yến sắc mặt hắn liền tái nhợt, run rẩy hỏi: “……Vậy Hòa Yến đâu?”

Chỉ có một cây gậy trúc, uyên ương đao đã bị Thẩm Hồng làm rơi mất một thanh, thanh còn lại cắm trong cổ của con sói kia, Hòa Yến không có một binh khí nào cả. Ba con sói kia hung hãn dữ tợn, một mình hắn làm sao có thể trốn thoát?

“Hay là, chúng ta trở lại nhìn xem thử?” Hắn gom hết dũng khí nói.

Đọc

Trùng Sinh Chi Nữ Tướng Tinh – Chương 68

CÓ HẠI NGAY TRƯỚC MẮT

Nơi phát ra thanh âm cũng không xa, Hòa Yến giục ngựa phi nước đại, Thẩm Hồng cũng lên ngựa chạy theo, vừa thúc ngựa vừa hô: “Này, từ từ đợi ta với!”

Từ đỉnh núi tiếp tục đi về phía trước là qua bên kia núi, do khuất bóng nên rừng rậm rạp và ẩm ướt hơn, ánh nắng cơ hồ không hề len lỏi được xuống đây, trước mắt như màn đêm, âm lãnh lạnh lẽo. Hòa Yến dừng ngựa lại trước một bụi cây lớn.

Nàng thấy ba người Trịnh Huyền ở ngay phía trước, ngựa đứng tại chỗ nôn nóng gõ móng, không dám tiến lên, sắc mặt Trịnh Huyền trắng bệch, trong khi hai người còn lại thì như sắp khóc đến nơi.

Bao quanh ba người có bốn con sói đang cúi thấp người, nhìn chằm chằm bọn họ gầm gừ. Khi hai người Hòa Yến vừa đến nơi bọn chúng liền lập tức nhìn sang Hòa Yến, ánh mắt lập hòe hung quang.

Thời tiết này, thời điểm này làm sao lại có sói? Hòa Yến cảm thấy kỳ quái.

Nàng nhìn sang mấy người Trịnh Huyền, tên nào cả người cũng chật vật, Hòa Yến còn để ý thấy đao bên hông Trịnh Huyền đã không thấy đâu. Bầy sói sẽ chỉ chủ động tấn công người đơn độc chứ sẽ không vô duyên vô cớ công kích một nhóm ba người thế này. Hòa Yến nói: “Các ngươi đã làm cái gì?”

Trịnh Huyền mặt trắng như tờ giấy không hé răng, tân binh phía sau hắn khóc nức nở lên tiếng, “Chúng ta, chúng ta đi về phía trước thì thấy có một hang ngầm, bên trong có tiếng kêu, chúng ta đi vào xem thử thì thấy có một ổ sói con……”

Đọc
error: