GẶP LẠI
Đến vương phủ Mông Tắc, Hòa Yến và Tiêu Giác xuống xe ngựa, được tỳ nữ trong phủ dẫn đường đi vào. Đây không phải lần đầu tiên đến vương phủ nên so với lần trước đã thoải mái hơn nhiều. Tỳ nữ dẫn Hòa Yến và Tiêu Giác đến trước cửa yến thính, cung kính nói: “Điện hạ và khách quý đều đang ở bên trong, Kiều công tử và phu nhân trực tiếp đi vào là được.”
Hòa Yến và Tiêu Giác bước vào yến thính.
Mục Hồng Cẩm đang tựa vào nhuyễn tháp, tà áo bào đỏ trải qua một bên, khóe môi mang nụ cười nhàn nhạt, bà nghiêng đầu như đang thưởng thức tiếng tỳ bà do nhạc công đang đánh gần đó. Trước chiếc bàn thấp dài bên dưới có một người đang ngồi, người nọ quay lưng về phía Hòa Yến, mặc một bộ trường bào màu xanh trúc, đầu cài trâm ngọc, bóng lưng thoáng nhìn có chút quen thuộc.
Nàng còn đang suy nghĩ người này là ai thì ánh mắt Mục Hồng Cẩm đã lướt qua hai người, mỉm cười nói: “Tiêu Đô đốc đến rồi.”
Hòa Yến và Tiêu Giác hành lễ với Mục Hồng Cẩm, đồng thời người ngồi quay lưng kia cũng đứng dậy, quay đầu nhìn lại.
Đọc